Editor: Đông Vân Triều
Sắc trời sắp tối, cách một bức tường, đường phố đã tràn ngập tiếng chiêng trống, Tần xoang[1] với gánh hát, gánh kịch huyên náo không ngừng. Rẽ vào một con ngõ nhỏ, dòng người trở nên đông đúc hẳn, vai kề vai rảo bước chơi hội.
[1] Tần xoang: loại kịch lưu hành ở các tỉnh phía tây bắc Trung Quốc, vừa hát vừa đánh hai miếng gỗ vào nhau.
Ta dắt Thất Thất, quay đầu nói: "A Đàm, nắm lấy tay ta, cẩn thận kẻo lạc."
Dạ Đàm bình thường luôn theo sau ta, cách ta một khoảng cực kì tiêu chuẩn, dù không dùng thước đo cũng luôn chính xác một cánh tay, nhiều ít hơn một tấc[2] cũng không được, hôm nay lại ngoài ý muốn nghe lời, ngoan ngoãn để ta dắt đi. Ta nhìn hắn bằng ánh mắt khích lệ ngợi khen.
[2] 1 tấc = 4,25 cm.
Dạ Tiêu lập tức nói với theo: "Ta cũng sợ lạc! Lão đại, TAKE MY HAND!"
Ta: "Loại như ngươi lạc cho chừa."
Dạ Tiêu: "Á! Đù!"
Ta còn nói: "Nhưng ngươi nhớ chú ý Dạ Lan nha, hắn mà lạc là chịu chết luôn đó."
Dạ Tiêu vừa dắt tay Dạ Lan vừa khóc.
Nhìn người bán hàng quay kẹo bông, bọn ta chen vào đám người xem xiếc. Do thể chất suy nhược, ta chen không nổi lên hàng giữa, chỉ có thể nhìn gáy của rất nhiều người. Dạ Đàm thấy thế ôm ta và Thất Thất lên nóc của một nhà gần đấy, Dạ Tiêu và Dạ Lan cũng ngay lập tức leo lên.
Không gian khoáng đạt, nhìn cũng rõ, rất tốt, hài lòng.
Có rất nhiều người nhìn thấy cũng học theo trèo lên đầu tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-ve-mang-tool-hack-la-de-chet-nhat/615177/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.