Editor: Đông Vân Triều
Ta vừa bước ra khỏi cửa vừa ôm chồng ngân phiếu đếm tới đếm lui, đi chơi hội thì nên phát lì xì cho mọi người vui vẻ nhưng không biết nên phát bao nhiêu, một trăm lượng là nhiều hay ít? Phát bạc hay hoàng kim? Hoàng kim thì lại hơi quá, nhỡ có người phát hiện rồi tố cáo ta thì toi...
Ta không có cách nào khác đành phải cầu viện ngoại binh: "A Đàm, ta muốn lì xì cho bọn Dạ Tiêu Thất Thất, nên phát bao nhiêu bây giờ?"
Dạ Đàm ngoan ngoãn đứng trước cửa sổ, trả lời: "Tuân lệnh chủ nhân."
Ta bất mãn hết sức: "Ta đang hỏi ngươi đấy, trả lời tử tế coi. Ngươi không nói là ta đi hỏi người khác nha."
Dạ Đàm nghĩ nghĩ, trả lời nghiêm túc: "Chủ nhân từ trước đến nay rất hào phóng, vậy thưởng một quan tiền đi."
Ta lâm vào trầm tư.
Một quan tiền.
Suy nghĩ thật lâu, vẫn phải hỏi ra lời: "Một quan tiền là bao nhiêu?"
Dạ Đàm nhìn ta rồi cúi đầu đáp: "Bẩm chủ nhân, một lượng bạc bằng ba quan tiền."
...
Ta cảm thấy khái niệm hào phóng của Dạ Đàm rất có vấn đề.
Nhưng loại khuyết thiếu khả năng nhận thức như ta đây cũng không có tư cách chất vấn hắn.
Ta lại hỏi: "Có quá ít hay không? Một quan tiền có thể mua được cái gì?"
Dạ Đàm: "Mua đồ chơi với đồ ăn vặt ở hội chùa chỉ tốn vài văn tiền, dù có ăn thùng uống máng cũng không hết."
Whoa, nhiều vậy sao.
Thế nhưng ta đường đường là Thần Sáng Thế, lúc phát lì xì: "Đến, thưởng ngươi nửa lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-ve-mang-tool-hack-la-de-chet-nhat/615176/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.