“Ta tin, ta đương nhiên tin hai đứa các ngươi đều đã lớn cả rồi. Biết sai thì sửa làđược. Kỳ thật tỷ tỷ cũng biết mấy đứa bé trai đánh nhau cũng không phảilà chuyện gì lớn. Tỷ tỷ chỉ hy vọng các ngươi hiểu được trừ phi ngườikhác động thủ trước, nói cách khác không thể tùy tiện động võ đánh nhau. Tuyền ca ca dạy các ngươi võ công là cho các ngươi dùng để phòng thân.Nhưng nếu lấy quyền cước học được để động thủ đánh người thì nhất địnhkhông được.”
“Tỷ, ngươi yên tâm đi về sau chúng ta sẽ không. Cho dù bọn họ có nói cái gì chúng ta cũng sẽ không để trong lòng .”
Cận Liễu Liễu cảm thấy trong lòng được an ủi, cười nói: “Tỷ tỷ biết cácngươi làm tất cả đều là vì ta, bằng không sao trước nay chưa từng thấycác ngươi tùy tiện đánh người? Bất quá có câu thanh giả tự thanh. Bọn họ thích nói cứ kệ cho bọn họ nói đi, một thời gian nữa sẽ có chuyện khácxuất hiện người ta sẽ quên ngay. Chúng ta là người đàng hoàng không sợngười khác nói lung tung.”
“Ân!” A Bảo cùng A Bối dùng sức gật gật đầu.
Nói trong chốc lát, A Bối bỗng nhiên nói: “Đều do cái người Cổ gì đó, nếukhông phải bỗng nhiên hắn chạy đến nhà chúng ta, chúng ta cũng sẽ khôngbị người khác đàm tiếu ở học đường.”
A Bối tuổi còn nhỏ, năm đókhi Cận Liễu Liễu vào Cổ gia hắn cũng không biết nhiều. Hắn chỉ hiểuđược họ Cổ này từng hại tỷ tỷ, cái khác cũng không biết cho nên khi nhắc đến hắn liền nghiến răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375546/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.