Một tháng sau khichuyện này qua đi, Cổ Vưu Chấn quả thực không tiếp tục tiếp cận Cận gia. Nhưng trong thôn những lời đồn đại lại nổi lên bốn phía, bất quá ngườiCận gia luôn luôn sống rất an phận mọi người cũng chỉ bàn tán một chútthôi.
Một ngày, A Bảo cùng A Bối tan học từ học đường trở vềkhông vào thư phòng đọc sách tập viết như mọi ngày mà là rầu rĩ khôngvui đi đến nhà bếp.
Cận Liễu Liễu đang ở nhà bếp nấu cơm chiều,vừa nấu xong một bát rau khô xào thịt nhìn thấy hai đệ đệ đi vào nàngnhẹ nhàng cười: “Sao lại chạy đến đây? Đã đói bụng chưa, trong phòng cóđiểm tâm đó. Hôm qua Tuyền ca ca mới đưa tới là bánh của lão Vương trêntrấn làm, các ngươi đều luôn luôn thích ăn.”
Nói xong, nàng quayngười lại chuẩn bị tiếp tục xào rau nhưng thấy hai đệ đệ vẫn đứng ở cửanhà bếp không nhúc nhích, lại nói: “Ôi chao? Có chuyện gì vậy? Khôngmuốn ăn bánh sao? Vậy cũng được, hôm nay tỷ tỷ cho hai người các ngươiăn vụng. Nào nào, mỗi đứa ăn một hai miếng thịt rồi đi đọc sách đi.”
A Bảo nhẹ nhàng mở miệng: “Tỷ tỷ, chúng ta tới không phải muốn ăn vụng.”
“Vậy thì làm sao vậy? Hôm nay bị phu tử mắng à? Ta thấy các ngươi luôn luônthức khuya học bài mà. Có phải ở học đường bị phu tử giáo huấn haykhông?”
A Bảo lắc đầu, không nói lời nào.
“Di? Sao hôm nay lại kỳ quái vậy.” Động tác trên tay Cận Liễu Liễu không ngừng lại đemrổ cải trắng đã rửa sạch đổ vào nồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375544/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.