Kể từ đêm đó về sau Cổ Vưu Chấn cùng Cận Liễu Liễu càng thêm thân mật. Mỗi ngày đều ngồi trong xe ngựa, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, mặc dùCổ Vưu Chấn cũng có chút không chịu nổi.
Nếu không phải hiện tạithật sự không phải lúc, lại sợ hỏng hạnh phúc nửa đời sau của Cận LiễuLiễu thì hai người đã sớm thành chuyện tốt- mỗi ngày điên loan đảophượng.
Cổ Vưu Chấn không phải là thánh nhân gì, nhưng hắn biếtchỉ cần Cận Liễu Liễu vẫn còn trinh tiết, cho dù ngày nào đó hắn có xảyra chuyện, Cận Liễu Liễu sẽ được Lê Tuyền cứu trở về có thể sẽ tìm đượcngười tốt.
Hắn (Cổ Vưu Chấn) tả hữu là kẻ sinh tử không biết khi nào sẽ tới, không muốn làm hại hạnh phúc nửa đời sau của nàng.
Mỗi khi nghĩ đến đây, hắn luôn cười cười tự giễu: thật uổng cho hắn (Cổ Vưu Chấn) tự cho mình siêu phàm, vẫn nảy sinh tình cảm với tiểu nha đầu lừa đảo ngốc nghếch này.
Tuy nhiên, hắn thật ra có thể chấp nhậnhiện trạng, cũng quyết định chỉ cần cha hắn không có việc gì, Cổ gia vôsự, sau này nhất định sẽ đối đãi với nàng thật tốt, cùng nàng sinh conđẻ cái, sống cuộc sống hạnh phúc.
Vị trí chính thất sợ là khôngthể cho nàng, dù sao gia thế Lý thị cũng rất cường đại. Nhưng chỉ cầnhắn thiệt tình đối đãi Cận Liễu Liễu, chẳng lẽ ngày sau của nàng còn cóthể kém so với Lý thị sao?
Tới gần kinh thành, bọn họ lại ra roithúc ngựa, mỗi ngày đều cố gắng đi nhiều hơn một canh giờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375494/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.