Những ngày này, thờitiết tốt lên nên trời ấm lại, mặt trời tỏa sáng chiếu xuống làm cho nhân gian đều trở nên hoà thuận vui vẻ . Ngọc Trúc bảo phó dịch mangmột cái bàn ra ngoài sân, phủ lên trên một cái đệm mềm mại, bảo CậnLiễu Liễu bồi Cổ Vưu Chấn chơi cờ vây dưới ánh mặt trời tìm niềm vui.
Cận Liễu Liễu ở nhà từng có một chút kiến thức cờ vây, là vì cha nàng tạithời điểm thân thể còn hoạt động được, lôi kéo nàng dạy nàng một chút.
Cận Liễu Liễu còn nhớ rõ bộ cờ vây bảo bối của cha, đã không biết dùng đãbao nhiêu năm rồi, trên quân cờ đều có chút tổn hại, nhưng là mỗi mộtquân cờ, đều được mẫu thân nàng lau sạch sẽ .
Mẫu thân nàng cảđời này không biết chữ nhất viết như thế nào, lại có chút tự hào được gả cho một nam nhân học thức đầy mình. Cho nên cam tâm tình nguyện gánhvác tất cả những việc khổ lao, quanh năm hết xong việc đồng ruộng lạiđến chăm lo việc trong nhà, vừa là vì cha nàng thân thể không tốt, cũnglà bởi vì mẫu thân nàng cảm thấy tay người đọc sách, là không thể dùngđể làm việc .
Mới trước đây, trong nhà Cận Liễu Liễu chỉ cần còncó thể đủ tiền trả tiền cơm, mẫu thân nàng liền tuyệt đối sẽ không quấyrầy cha nàng đang dạy nàng học bài biết chữ.
Lúc trước cũng làbởi vì muốn nàng đọc sách, hiểu được lí lẽ, giống bộ dáng một tiểu thưkhuê cát, gả được cho người tốt gia tâm. Ai biết người tính không bằngtrời tính, Cận Liễu Liễu mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375468/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.