Kết quả là, liên tục rất nhiều ngày, Cận Liễu Liễu đều bị vây trong trạngthái cực đoan phấn khởi, mỗi ngày mỗi đêm cân nhắc sẽ làm như thế nàocái việc cẩu thả kia.
Bởi vì thân thể nàng chưa hoàn toàn phụchồi như cũ, Cổ Vưu Chấn đối xử với nàng không hề có những yêu cầu nghiêm khắc như trước nữa, mỗi ngày hợp với tình hình gọi nàng đến, cũng không bắt nàng làm nhiều việc, ngược lại rất thích ép nàng ăn.
Đồ ănsáng một mình nàng ăn hết một bát dược thiện, hắn phải nhìn nàng uốngxong một chén lớn mới bằng lòng bỏ qua. Ngọ thiện luôn phong phú khiếnCận Liễu Liễu nghẹn họng nhìn trân trối, ăn đến nỗi cái bụng nhỏ trònxoe còn chưa chịu bỏ qua.
Bữa tối lấy nhẹ làm chủ, trên bàn nhấtđịnh cũng không thể thiếu một con gà hầm thuốc bắc, Cổ Vưu Chấn luôntrước ép Cận Liễu Liễu uống xong hai bát lớn, rồi lại tự mình lấy nửachén cơm bắt nàng ăn.
Mỗi ngày vào giữa trưa cư nhiên lại chonàng nửa canh giờ nghỉ ngơi, Ngọc Trúc an bài phó dịch thu thập cho CậnLiễu Liễu một gian phòng nhỏ ở Thiên Ốc, mỗi ngày khi ăn cơm trưa xong,sẽ cho nàng đến phòng nhỏ nằm nghỉ.
Có đôi khi buổi trưa nàng ngủ quên, cũng không có người đi kinh động nàng, Ngọc Trúc còn có thể quantâm hỏi nàng muốn hay không lại nằm thêm một lúc.
Cận Liễu Liễumỗi ngày đều thất thần suy tư vấn đề, nàng đối với việc cẩu thả kia cũng không có khái niệm gì, nhưng là vì trong bản sách cấm kia có những miêu tả tanh nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375466/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.