Hai kẻ "mù hàng hiệu" không ngờ cái kẹp cà vạt ấy lại khá đắt, cuối cùng Lâm Khác vẫn quyết định trả quà về như cũ. Trác Nhĩ dắt Quýt theo anh ra Phố Tàu chọn ít đặc sản Trung Quốc, định gửi kèm cho vị đồng nghiệp nhiệt tình kia.
"Đào hoa của anh lúc nào cũng nhiều thế à?" Trác Nhĩ buột miệng hỏi.
"Nhiều thì được gì."
"Thoả mãn được hư vinh."
"Hư vinh ăn được không?"
"..."
Quýt nghe người lớn đấu khẩu, liền hỏi: "Chút nữa ăn... ăn gì ạ?"
"Đói rồi hở?"
Quýt xoa cái bụng nhỏ: "Muốn ăn hoành thánh."
"Đợi đến hè, đưa con về ăn hoành thánh bà làm nhé?" Trác Nhĩ thuận miệng nói với Lâm Khác. Cô mới nhận một job outsource, khối lượng lớn, cần gấp, nhưng tiền bồi dưỡng cũng khá. Nếu suôn sẻ nhận được hoa hồng, có thể mua vé máy bay giá rẻ đưa Quýt về nước tiêm bổ sung vắc-xin.
Lâm Khác biết dạo này Trác Nhĩ thường xuyên thức đêm, ban đầu là vì bản thảo, sau phát hiện viết lách không ra tiền, lại chúi đầu vào mảng copy có thể kiếm được, ngoài ra còn tự học CAD muốn làm vài bản vẽ mô hình.
Anh không thể nói ra câu "Để anh nuôi em" kiểu gia trưởng, Trác Nhĩ theo đuổi bình đẳng, cũng có giá trị bản thân cần thực hiện, anh phải cổ vũ cô sống theo ý mình.
Toàn bộ thu nhập hiện tại của anh cộng lại, chống đỡ được tiền thuê nhà và chi tiêu thường nhật, nhưng rất khó có dư.
Anh không nói với Trác Nhĩ. số tiền chị Mộng và anh Chu để lại cho Quýt, anh chưa động một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-nay-mam-ha-nac-da-cat/4669760/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.