Hai cô nhóc làm xong thủ công, mẹ của Tống Tịch Ngữ đặt bàn ở nhà hàng, nhất quyết mời Trác Nhĩ và Quýt ăn cơm. Chị ấy cứ nhấn mạnh là đáng lẽ phải cảm ơn Quýt đã chăm sóc Tịch Ngữ ở trường từ lâu rồi.
"Chị khách sáo quá, bọn trẻ ở trường giúp đỡ nhau là chuyện nên làm mà."
"Không khách sáo, không khách sáo, tôi sớm đã muốn kết bạn với cô rồi, chỉ là trước đây bận quá."
Với chuyện kết bạn cùng phụ huynh mầm non, Trác Nhĩ luôn giữ cảnh giác. Cô không thích nói về quan điểm nuôi dạy con, càng không thích nói về chồng mình. Đối phương gặp phải một bà mẹ "kỳ quặc" như vậy, đi lại vài lần là cảm nhận được sự kiêu ngạo của cô, sau khi xa cách rồi mà gặp lại thì chỉ càng thêm gượng gạo.
Mà cô vốn dĩ cũng không thích kết bạn.
"Ông nội và ba của Tịch Ngữ đều nóng tính, bà nội thì mềm mỏng, nhẫn nhịn. Tôi trước đây suốt ngày đi công tác nước ngoài, đến khi phát hiện tính cách Tịch Ngữ bị họ ảnh hưởng thì con bé đã sắp học xong mầm non rồi..."
Trác Nhĩ nghe chăm chú, nhưng thấy đối phương không cần thiết phải kể những chuyện này, dù gì đây mới là lần đầu gặp mặt.
"Mẹ của Bất Phàm, tính cách của Bất Phàm tốt ghê á, vợ chồng các người chắc tình cảm hoà hợp lắm nhỉ."
"... Tạm tạm."
"Tôi định ly hôn với ba của Tịch Ngữ, mong Tịch Ngữ sẽ hiểu cho tôi."
"Nó sẽ hiểu thôi."
"Mẹ của Bất Phàm này, cô bị chứng sợ xã hội à?" Dường như nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-nay-mam-ha-nac-da-cat/4669750/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.