Cả kỳ nghỉ hè anh đều bận bịu, còn tôi thì ở nhà vật lộn giữa việc học và không học. Dù ngày nào cũng mở sách ra đọc nhưng tôi không nghiêm túc đọc cho lắm. Tôi là một kiểu người làm việc tùy hứng nên nếu việc gì kéo quá dài thì tôi sẽ rất mau nản và chẳng làm được việc gì nữa. Vì vậy, dù thông tin đã được chuẩn bị từ sớm nhưng tôi chưa hề đọc qua.
Vì vậy, thỉnh thoảng đi chơi cùng bạn bè, lâu lâu lại đọc vài quyển sách, không thì thẫn thờ ngắm trời, ngắm mây. Kỳ nghỉ hè của tôi đã kết thúc một cách nhàm chán như thế đó.
Sau khi tan học vào tháng 9, tôi chuyển đến ký túc xá. Ký túc xá chúng tôi có bốn người, cả đám ai nấy đều giống hệt như những “nhỏ đàn ông”. Nhờ một người chú giúp đỡ rồi năm người chúng tôi chuyển hành lý bằng xe tải nhỏ từ tầng 1 lên tầng 4, nhưng hai phòng ký túc này lại cách nhau tận 2km.
Tôi đã hồi phục như trước khi có anh, một mình chăm sóc bản thân, không còn ốm, không sốt, không đói bụng, không rét nữa. Nhưng tôi sẽ trò chuyện với anh mỗi ngày, thăm hỏi anh sinh hoạt thế nào, anh cũng vậy, hỏi về tiến độ học tập của tôi.
Sau khi hòa giải, tôi hiểu rằng tôi không cần sự giúp đỡ của gia đình chồng, tôi có thể tự mình sống tốt. Dù có gặp khó khăn hay không thì tôi cũng quyết tâm vì tôi sẽ làm được. Tôi làm tất cả để chấp nhận mọi thứ, chuẩn bị chu toàn. Thế nên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-khong-ngot/992547/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.