Bầu trời phương Bắc và Quan Trung giống nhau, cùng là màu lam, cùng cao vô tận.
Doanh trại của người Đột Quyết dựng bên cạnh đầm lầy, dưới bầu trời màu lam.
Đột nhiên, một trận gió lớn hất tung màn trướng của Khả Hãn, một người vội vã xông vào.
Hiệt Lợi đang đứng trong trướng nhìn địa đồ mở ra trước mặt. Tâm tình của hắn gần đây không tồi, mấy tháng xâm lược Đường triều rất có thu hoạch, không chỉ giúp cho mùa xuân Đột Quyết thêm trù phú dư dật, càng làm cho hắn mạnh mẽ cảm giác được, tất cả những ngày còn lại trong năm nay đều rất tuyệt vời.
Nghe được âm thanh chạy nhanh, biết có người vô lễ xông vào, đoán được là ai, hắn lập tức nâng mi, quay đầu lại giận dữ.
“Làm gì hấp tấp vậy? Là quân đội nhà Đường chống lại mãnh liệt, hay là đại quân chúng ta chiến thắng quá nhanh?”
Đột Lợi đỏ bừng mặt, thở hổn hển, hắn cũng không nghĩ mình như vậy, thế nhưng tin tức vừa tới khiến hắn không thể tự ức chế khẩn trương trong lòng.
“Đừng nóng vội, chậm rãi nói.” Hiệt Lợi biết tính tình đứa cháu trai, cho nên không trách hắn, chỉ lẳng lặng chờ nghe tin.
“Tin từ phía Nam truyền đến, các lộ quân tướng nhà Đường đều nhận được chỉ lệnh từ Trường An, lệnh cho bọn họ đồng loạt chặn quân ta lại, không được có bất cứ thả lỏng nào. Thúc thúc, xem ra Lý Uyên muốn trực diện giao phong rồi!” Đột Lợi trợn tròn mắt nhìn vị chỉ huy tối cao của Đột Quyết.
Hiệt Lợi mỉm cười, thả lỏng, ánh mắt sáng ngời, “Tốt, ta chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tuyet/4360908/chuong-19.html