Năm 623 sau công nguyên, chiến sự Sơn Đông kết thúc, Giang Nam sắp sửa bình định, vùng Trung Nguyên thống nhất, thiên hạ quy về một mối, thời khắc quang hoa vô hạn đối với Đại Đường mà nói chỉ còn là vấn đề thời gian, chỉ còn một phương diện khác, Đột Quyết quấy nhiễu cướp bóc ngày càng gia tăng khiến vương triều tân sinh không khỏi đau đầu.
Trên đại điện, đủ loại quan lại tranh luận, mà tiêu điểm tranh luận này, chính là vấn đề không thể làm được trong ngày một ngày hai – dời đô! “Từ khi Đại Đường dựng nước đến nay, Đột Quyết vẫn quấy nhiễu không ngừng.” Đại thần Bùi Tịch đứng đầu phe chủ trương dời đô, “Quan Trung sản vật phong phú, dân cư đông đúc, Đột Quyết nhiều lần xâm lấn, quen thói cướp của giết người, chúng ta quả thực không có khả năng dùng đến vũ lực, thay đổi cục diện trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Vì sơn hà tráng lệ vừa kiến lập, vì tướng sĩ đã vào sinh ra tử đẫm máu sa trường, bệ hạ, dời đô là lựa chọn tốt nhất của chúng ta trong lúc này.”
Kỳ thực, bản thân Lý Uyên cũng tán thành dời đô. Ông từng nhiều lần phái người đến đất Phàn (Tương Dương, Hồ Bắc ngày nay) và đất Đặng (Đặng Huyền, Hà Nam ngày nay) tìm kiếm vị trí chính trị và kinh tế phù hợp, đề phòng một ngày Đột Quyết quấy phá phải dời đô, thế nhưng, cho đến nay, ông vẫn không thể đưa ra quyết tâm cuối cùng, một trong những nguyên nhân quan trọng nhất, chính là có nhiều nhân vật hết sức quan trọng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tuyet/4360907/chuong-18.html