Thời khắc đại quân Lý Thế Dân quay về kinh thành khiến cho nhiều người cả đời không thể nào quên được. Đối với các tướng quân mà nói, đến đây cục diện thiên hạ đã định, ngày công thành danh toại đã tới rồi; đối với binh lính mà nói, đã trải qua bao nhiêu chiến hỏa tinh phong huyết vũ, rốt cuộc cũng có thể bình an trở về nhà, cùng với người nhà sống một đời bình an; đối với bách tính mà nói, ai là hoàng đế không quan trọng, ai có được thiên hạ không quan trọng, quan trọng là, cuộc sống diễn ra bình thường, tất cả trở về như cũ. Thế nhưng, đối với một số người mà nói, có một chút thay đổi, muốn quay đầu lại, muốn tìm lại bình tĩnh, lại vô cùng khó khăn.
Tiệc chúc mừng tại Tần Vương Phủ vẫn náo nhiệt đến tận lúc mặt trời lặn, hầu hết mọi người đều uống say rồi, say rất thích thú, chiến trường nguy nan, đường làm quan gập ghềnh, tất cả thân tình ái hận đều tạm thời gác sang một bên, ai nấy đều khoái trá tận hưởng lạc thú trước mắt.
Lý Thế Dân cũng uống không ít, nhưng hắn không hề say, không phải vì địa vị Tần Vương không ai dám khiêu khích, mà chỉ cần là người thông minh ắt có thể nhìn ra, Tần Vương, không vui, về phần vì sao, không ai dám hỏi, đều tự đoán già đoán non trong lòng mà thôi.
Còn có ba người rõ ràng cũng không say, ánh mắt bọn họ trước sau không hề rời khỏi Tần Vương, lòng ai nấy đều có hoài nghi cùng nghĩ ngợi.
Ánh mắt Phòng Huyền Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tuyet/4360900/chuong-11.html