Cả ngày hôm nay, Lý Thế Dân phải tham gia các loại lễ mừng mà phụ thân an bài, đến nỗi người cũng trở nên cứng đờ, hoàng thân quốc thích cùng quần thần trên dưới thay nhau qua lại. Về lễ nghĩa, hắn phải nể mặt bọn họ, tiếp nhận vô số những tán dương, khen tặng, dù sao, hiện tại cũng là thân vương của cả một quốc gia, đại tướng quân của Đại Đường, hắn không thể giống như thời bé, tùy tiện biến mất nữa, thế nhưng, hắn thật sự muốn những người này lập tức biến mất, để hắn có thể chạy thẳng đến Đông cung tìm đại ca.
Khi còn ở Giới Hưu, biết chuyện đại ca chỉ mang theo vài tướng quân đi vào đại doanh của Đột Quyết, hắn lập tức muốn phát điên lên, biết ánh mắt mình trong lúc ấy có thể giết chết người, bằng không, Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng sẽ không bị dọa thành ra như vây, vẫn còn tốt, là một kết cục bình an; khi hắn biết cả đống tướng quân trước mặt cư nhiên bỏ lại đại ca một mình ở bên ngoài, ngay tùy tùng cũng không giữ lại một người, hắn quả thực muốn quẳng toàn bộ quân doanh mà ra ngoài tìm kiếm, thế nhưng, nhìn một phòng quan tướng, hắn biết chỉ có thể an phận ngồi một chỗ chờ tin; khi biết Lục Tuấn đã trở về, đồng thời hộ tống đại ca trở lại Trường An, dù trong lòng có chút ê ẩm thất vọng, hắn cũng không làm gì tiếp nữa, dù sao người cũng an toàn rồi. Thế rồi lúc này hồi kinh, hắn lại nghe tin đại ca bị bệnh, tim hắn thiếu chút ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tuyet/4360897/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.