Trans: Linh
Dư Thính dừng lại một chút, quay đầu đi tiếp.
Từ đầu đến cuối Yến Từ đều giữ một khoảng cách không xa không gần với cô, đến tiếng bước chân cũng cố tình phối hợp với cô.
Xuyên qua con hẻm chật chội, tầm mắt bắt đầu mở rộng ra ngoài.
Bác Lý dựa vào trước xe hút thuốc, nhìn thấy cô thì lập tức tắt thuốc đi.
“Tôi đến rồi, cậu về đi.”
Yên Từ vẫn không nhúc nhích.
Dư Thính không hiểu được cậu đang nghĩ gì, do dự mà lên xe. Đến khi xe nổ máy đi được một đoạn, cô mới nhìn thấy Yến Từ rời đi, bóng lưng rất nhanh đã bị màn đêm nuốt chửng.
Người này thật kỳ lạ.
Dư Thính thu tầm mắt lại, lấy đồ ăn vặt từ tủ lạnh nhỏ trong xe ra từ từ ăn.
“Đó là người bạn học nuôi nhện của Thính Thính sao?”
Dư Thính trả lời: “Vâng.”
“Chàng trai trẻ cũng cao phết.”
Dư Thính đồng ý, cũng hiếm có học sinh cấp 3 cao gần 1m9.
Lại nghĩ đến cậu đã 18 tuổi, cũng không hiếm lắm.
Ngoài cửa sổ bóng xe lướt qua như bay, đèn đường thay thế cho mặt trời tô điểm thành phố, đập vào mắt là dòng người vội vã, người xe tấp nập.
Cô uể oải ngáp một cái, chợp mắt một lúc là đã về đến nhà.
Dư Thính vừa mới bước vào phòng khách, Quý Thời Ngộ đã vào theo.
Anh ta đạp xe đạp hơn một tiếng, nóng đến đỏ hết cả mặt, đến tóc cũng ướt.
Quý Thời Ngộ không nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-khong-chet-som/2577217/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.