Edit: Vân
Mỗi ngày sau khi tỉnh lại, chuyện đầu tiên Dư Thính làm chính là cầm lấy điện thoại xem nhiệm vụ hằng ngày.
Kỳ lạ là nhiệm vụ hôm nay không có hiển thị, phía trên nhảy ra một dấu chấm than màu vàng, viết:
[Kiểm tra phát hiện người dùng có hành vi bắt nạt kẻ yếu, trừ một điểm danh dự, cấm sử dụng nhiệm vụ hằng ngày để kiếm điểm.]
?
??
Yếu đuối? Ai yếu đuối?
Quý Thời Ngộ?
Anh ta yếu đuối cái cục cớt!!
[Người dùng cần phải làm một điều tốt để kích hoạt lại hệ thống nhiệm vụ. (Nhắc nhở: Trên 10 điểm sẽ đóng APP vĩnh viễn.)]
Dư Thính tức giận đến mức lăn qua lăn lại trên giường.
Rõ ràng là thằng nhóc vô ơn kia có mưu đồ gây rối, lòng dạ chẳng tốt đẹp gì, còn có thể hại chết cô trong tương lai, chẳng lẽ không phản kháng còn phải cung phụng?
Nếu để anh ta tiếp tục ở nhà cô, ai biết liệu nửa đêm anh ta có giết chết cô không.
Đáng ghét.
Nào có nhiều chuyện tốt để cô làm chứ.
Đang buồn rầu thì cửa phòng mở ra một khe nhỏ.
Con mèo béo màu cam nhấc một chân nhảy nhót chạy về phía cô, sau đó ngồi xổm trên mặt đất kêu meo một tiếng, cái đuôi rủ xuống sàn lặng lẽ lắc lư hai cái.
Dư Thính chớp chớp mắt mấy cái, mèo con cũng chớp chớp mắt.
“Mày lại sao đây?”
“Meo~”
“Mày lên đây đi.” Dư Thính vỗ vị trí bên cạnh.
Con mèo vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-khong-chet-som/2577215/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.