Trans: Mật
“Cậu… Cậu không phải là người câm hả?”
Dư Thính hoa mày chóng mặt, mất cả nửa ngày trời vẫn không hình dung ra được tình hình thế nào.
Các bạn trong lớp đều nói Yến Từ là một người câm, không thể nói chuyện. Sự thực là từ lúc Dư Thính vào học đến nay quả thật chưa nghe cậu ta mở miệng nói một câu nào, vậy nên cũng tự nhiên mà cho rằng là như thế.
Kết quả…
Cậu ta thế mà lại mở lời rồi!
Mặc dù chỉ có một chữ, phát âm cũng có chút kỳ lạ.
“Nếu như cậu đã biết nói thì tại sao lại giả vờ là người câm?” Dư Thính không hiểu được suy nghĩ trong lòng anh, cảm thấy tính cách người này có vài phần quái dị.
Thiếu niên cao lớn ngây ngốc đứng đó.
Trên mặt không nhìn thấy chút biểu cảm nào, có lẽ là do căng thẳng, mà cũng có thể là thấp thỏm, quai hàm nhỏ xíu run lên vài cái.
Rất lâu sau, anh mới gõ chữ nói: [Nghe không hay.]
Không hay?
Giọng nói không hay? Hay là nói anh dỗ không hay?
Dư Thính cẩn thận nhớ lại, thanh âm của anh so với những người cùng tuổi khác quả thật có chút đặc biệt, nhưng không thể nói là không hay được. Dù sao thì con trai vào thời kì vỡ giọng, giọng vịt đực khó nghe hơn nữa cũng có.
Chính là vì điều này, nên mới không mở miệng?
Dư Thính quan sát anh một lượt, không kìm được cảm thán: “Cậu thật là kì lạ đó nha.”
Cả người Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-khong-chet-som/2577211/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.