Edit: Vân
Tại sao lại muốn?
Yến Từ hình như không tìm được lý do đặc biệt.
Hồi nhỏ khi sống ở thị trấn Nguyệt Nha, bà nội đã nói với anh: “Không thể cư xử quá nổi bật, con phải sống như một đứa trẻ bình thường.”
Lúc đầu Yến Từ không hiểu, cho đến một ngày nọ anh nhìn thấy bà bị cô lập, bị bắt nạt, bị nói là một lão câm mang theo một quái vật nhỏ kì quái.
Từ đó về sau, Yến Từ dần dần bớt lên tiếng, âm thầm bắt chước từng cử động của bạn cùng lứa, cố gắng cư xử giống bọn họ.
Bà nội rất hạnh phúc, thậm chí nghĩ rằng anh sẽ sớm có bạn.
Sau khi chuyển đến Giang Thành, bà qua đời, Yến Từ được Hải Xuyên chọn trở thành một phần của trường.
Và sau đó…
Một lần nữa anh đã gặp Dư Thính.
Nếu điểm số quá thấp, Hải Xuyên sẽ đuổi anh; thi quá tốt thì lại phải rời khỏi lớp bảy, anh không muốn, càng không muốn trở thành tâm điểm của người khác, điều đó sẽ khiến anh hoảng sợ bất an.
Anh đã quen với việc không nói chuyện; đã quen với sự im lặng; quen kiểm tra đạt điểm số tương tự nhau, đến nỗi ý định ban đầu đã trở nên mơ hồ. Anh chỉ thích bất biến, thích nhìn chằm chằm vào Dư Thính ở góc không bị ai nhìn thấy nhất, nhiêu đó cũng là đủ hạnh phúc với anh.
Tuy nhiên.
Dư Thính lại đi về phía anh, đây là chuyện anh không thể nào lường trước được. Cho nên, anh cũng nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-khong-chet-som/2577186/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.