Tử Đinh hài lòng, cho Vinh Thần một ngày hẹn gần nhất rồi đứng dậy. Từng chuyến động đều mang theo sự tao
nhã và quý phái nhưng đâu ai biết trong thâm tâm cô lại đen đúa và mục nát tới cỡ nào.
2 tháng tiếp theo, Lâm Xuyên được chuyển về nhà để chăm sóc dưới sự không tình nguyện của Mộc Hạc và mọi người. Trong hai tháng này, cậu cũng cố gắng hoàn thành phần học của mình và lấy đủ tín chỉ còn thiếu. Dưới cái
nhìn gay gắt của Mộc Hạc, cậu giả mù, không nhìn cũng không dám nhìn. Việc gì thì việc, việc học vẫn là trên hết.
Tuần thứ 28 của thai kì. Lâm Xuyên ban đêm vô cùng khó ngủ. Cậu hết chuột rút lại đau lưng, tính tình cũng dễ nóng nảy hơn một chút. Mộc Hạc vì lo lắng, mặc kệ ánh mắt sắc như dao của bố vợ và em vợ, mặt dày dọn quần
áo tới Lâm gia làm tổ.
Lâm Phong vô cùng phẫn nộ, đập bàn một cái thật vang: "Mộc Hạc, con và cháu Lâm gia tôi tự chăm sóc được, không phiền tới vị đại thiếu gia cậu phiền lòng. Mong cậu về cho."
Mộc Hạc mắt mù tai điếc, kéo vali vào phòng Lâm Xuyên, khi đi còn không quên chậm rãi đáp trả: "Vợ và con của
con đều ở đây, phận làm chồng của em ấy, con không thể không có mặt."
Lâm Phong nghe mà máu dồn lên não, tức tới muốn tăng sông ngay lập tức: "'Cậu, cậu, tôi không bao giờ chấp
nhận một con rể như cậu đâu."'
Mộc Hạc chân dài đi nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643961/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.