đêm, Lâm Xuyên giật mình tỉnh dậy, theo phản xạ, cậu đưa tay chạm vào bụng mình. Bụng cậu nhô lên cao, chỉ cần chạm vào một cái cũng nhận ra rõ ràng. Cậu hơi ngỡ ngàng, sau đó lại rưng rưng xúc động, thật may quá, con của cậu vẫn còn, đứa trẻ vẫn an toàn.
Xác nhận con mình vẫn còn, cậu mới đưa mắt nhìn quanh nơi cậu đang ở, nhưng do đang là nửa đêm, xung quanh đều tối đen như mực. Phải mất một lúc để mắt cậu có thể thích ứng được với hoàn cảnh xung quanh. Cậu nhìn quanh một hồi, mới xác định được bản thân đang ở trong bệnh viện, mà căn phòng này lại đặc biệt quen thuộc với cậu hồi nhỏ.
Lúc cậu định ngồi dậy liền cảm nhận được trên ngực mình nặng nặng. Cậu hơi cau mày, nhìn xuống, chỉ thấy một cánh tay to lớn đang ôm chặt lấy cậu. Nhất thời, hình ảnh Vinh Thần ôm lấy cậu lại hiện ra trước mắt khiến cậu sợ hãi. Cậu vung tay, tát cho người kia một cái, một tiếng bốp giòn tan vang lên. Người kia như bị tát tỉnh nhưng chưa kịp phản ứng gì lại hứng thêm một cú đá của cậu hướng tới.
Rầm một tiếng, người kia ngã xuống đất, cậu ôm chăn, quấn quanh người mình, ngồi co lại thành một cục ở đầu giường. Mắt nhìn đăm đăm về phía thành giường như muốn nhìn xem liệu cái gì sẽ ngoi lên. Nhưng chưa đợi cậu nhìn được cái gì, đầu cậu đã ong lên một tiếng, mắt hoa đi, cậu vẫn cuốn chặt lấy chăn, cố chịu cơn đau.
Một tiếng rên khẽ cất lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643955/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.