Bầu không khí ngột ngạt và yên tĩnh đến lạ, cảm tưởng như chỉ có thể nghe được tiếng nước nhỏ giọt. Cậu mệt mỏi với bầu không khí này, cũng mệt mỏi vì tâm lí luôn căng thẳng trong những ngày qu. Cậu quay đầu, đối diện với đôi mắt đỏ hoe của hắn, ánh mắt cậu hiện lên sự quyết tâm và bình tĩnh đến lạ.
Cậu với tay, nhẹ nhàng đặt sau gáy của hắn, lại cố rướn người lên càng thêm gần hắn hơn. Cậu hôn hắn, một nụ hôn nhẹ nhưng cũng ngọt ngào và bất ngờ. Khi hăn còn chưa kịp hưởng thụ thêm, cậu liền rời đi, buông ra câu nói bản thân tự nhẩm trong lòng mấy lần mới nói ra.
"Anh đi đi."
Hắn định nói gì đó, nhưng khi ánh mắt hắn chạm vào đôi mắt cậu, hắn biết cậu đã quyết định, hắn mím môi, nước mắt lại lần nữa rơi xuống. Người hắn run lên như bị bệnh, hắn lại gục xuống bên tay cậu, cậu chỉ nhìn hắn, tay rút lại. Lần này cậu rút tay ra rất dễ dàng, còn dễ dàng hơn cả trong tưởng tượng.
Cậu nghe thấy tiếng nấc nghẹn của hắn, mặc cho hắn cố gắng kìm lại nhưng tiếng nấc vẫn từ kẽ răng hắn chui ra.
Cậu chỉ lạnh lùng ngồi đó, bởi cậu biết, nếu bản thân cậu mềm lòng dù chỉ một chút, cậu sẽ không thể quay đầu nữa.
Cánh cửa mở ra, Lục Vũ bước vào. Cậu nhìn người đàn ông ấy, nhẹ nhàng mỉm cười, nụ cười không rõ là vui hay buồn, chỉ đơn giản là một hành động kéo dãn khoé miệng mà thôi. Lục Vũ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643949/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.