Tiếng chuông điện thoại ngắt rồi vang không biết đã lặp lại bao nhiêu lần, cuối cùng cũng hoàn toàn im lặng. Đầu bên kia, Mộc Hạc nắm chặt điện thoại trong tay, hơi thở quanh người ngoại trừ lạnh lẽo ra thì cũng chỉ có lạnh lẽo.
Hắn đen mặt, điện thoại trong tay vì lực nắm quá mạnh mà nát vụn. Từng mảnh vụn hoà cùng máu từ bàn tay hắn rơi xuống dưới tấm thảm nhung đắt tiền.
Lâm Phong từ trên lầu đi xuống, nhìn hắn ngồi trên sofa, so với tối qua thì chẳng có gì thay đổi. Anh đi lại gần, ngồi ở phía đối diện. Ánh mắt anh khẽ liếc qua chiếc điện thoại đang nằm kế bên chân hắn, không nói gì. Anh nâng mắt, nhìn khuôn mặt bí xị của hắn mà nhức đầu.
Tối qua, anh gọi điện kêu hắn tới nhà, định bụng sẽ chửi cho hắn một trận, ai ngờ vừa mới biết tin cậu đi mất thì hắn đã âm u như vậy. Anh dựa người vào sofa, tay cầm thêm tách trà nóng, vừa nhấp vừa liếc qua hắn. Bầu không khí có phần gì đó gượng gạo và nặng nề đến lạ.
Lâm Phong đầu nhức tâm phiền lên tiếng: "Cậu không tính về nhà mình à?"
Mộc Hạc: ......
"Thằng bé sẽ không về trong mấy ngày tới đâu."
"Hazz"
Anh thở dài một hơi, lấy điện thoại ra gọi cho thư kí.
Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy, thư kí lên tiếng: (Lâm tổng, ngài có việc gì cần phân phó ạ?)
(À, à, cậu tra giúp tôi xem định vị của tiểu Xuyên hiện tại đang ở đâu.]
(Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643943/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.