Vinh Thần từ từ ghé sát lại, cảm giác buồn nôn cồn cào khiến bụng cậu khó chịu, Lâm Xuyên nhíu chặt mày, cố gắng ngửa đầu ra sau né đi. Vinh Thần đương nhiên không cho cậu có cơ hội chạy trốn, anh ta giữ chặt eo cậu, bàn tay to tớn cũng nắm chặt lấy mặt cậu khiến cậu không thể di chuyển.
Anh ta lại ghé tới lần nữa, Lâm Xuyên ghét bỏ nắm chặt tay giáng cho anh ta một cú đấm vào má bên phải. Vinh Thần không kịp phản ứng, bị một cú toàn lực của cậu đánh cho có chút choáng. Trong cơn đau cùng sự ngỡ ngàng chưa kịp tan, anh ta vô thức thả lỏng người, cậu nhân cơ hội đẩy mạnh, nhanh chóng thoát khỏi vòng tay nãy giờ kìm hãm mình.
Nhìn Vinh Thần đang ngồi trên đất, cậu dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, trong mắt chỉ có chán ghét và tức giận. Vinh Thần cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cậu như vậy, anh ta lắp bắp muốn nói cái gì đó nhưng sau tất cả anh ta cũng chẳng nói được gì. Lâm Xuyên vẫn một điệu bộ như vậy, lên tiếng nói trước: "Không ngờ anh còn là một kẻ như vậy đấy, lúc trước đúng ta tôi nghĩ anh quá tốt rồi."
Vinh Thần cố gắng hoà hoãn tình hình: "Không....không phải...tiểu Xuyên, em nghe anh...."
Lời còn chưa dứt, anh ta đã lại nghe cậu nói tiếp: "Tôi vốn còn muốn tôn trọng anh một chút, nhưng nhân phẩm và hành động của anh đúng là làm tôi mở mang tầm mắt lắm."
Cậu quay người rời đi, trước khi đi xa, cậu còn bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643936/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.