Sau phút sững sờ, Văn Thư mới hoàn hồn lại hỏi cô bé: "Tiểu Anh, sao đột nhiên em lại tới đây?"
Lâm Anh vui vẻ cười một cái: "Em được anh Bạch Cẩn dắt tới đây chơi, anh ấy có chút chuyện về trường cũ đó ạ."
Văn Thư biết Bạch Cẩn, từ lúc quen biết với anh em Lâm Xuyên thì nó đã biết rồi. Nó nhìn quanh một cái, không nhìn thấy người đâu thì nghi hoặc: "Anh ta không ở cạnh em sao?"
Lâm Anh thành thật trả lời: "Không có, anh ấy đi có việc rồi, bảo em là đứng đây đợi anh ấy đó."
"Nhưng mà em thấy anh đang chạy đi đâu ấy nên muốn tới chào hỏi chút."
Đúng lúc hai người đang nói chuyện Bạch Cẩn không biết từ đâu xuất hiện, còn rất cẩn thận giúp hai người đứng xa một chút. Văn Thư đã quen với kiểu hành động này của anh ta, nó cười gượng một cái, biết ý lùi lại một chút.
Bạch Cẩn rất kiệm lời nói, anh nhìn nó rồi gật đầu, coi như là chào hỏi. Văn Thư cũng rất dễ tính, nó nở nụ cười đáp lại lời chào hỏi qua loa.
Trịnh Khải đuổi tới phía sau, nhìn thấy nó đang cười với một alpha lạ mặt, máu nóng trực tiếp chạy thẳng lên não, hủ dấm lâu ngày bị gã đạp đổ. Gã không nói câu gì, vọt thẳng tới chỗ ba người đang đứng, ôm trọn nó vào lòng, lùi ra cả mét. Văn Thư đột ngột bị ôm đi mà ngơ ngác, tới khi kịp nhận thức thì nó đã ở trong vòng tay của Trịnh Khải rồi, muốn thoát cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643935/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.