Mộc Hạc vừa mới tỉnh lại, chưa kịp để hắn hiểu chuyện gì, cơn nóng cùng cơn khát từ trong cơ thể đã không ngừng gào thét. Hắn cố gắng một mình chống cự, dù sao từng ấy năm, hắn cũng đã chịu quen cơn nóng của kì phát tình rồi. Pheromone không ngừng toả ra, lan tràn khắp cả căn phòng.
Trịnh Khải nghe điện thoại xong, quay lại liền cảm nhận được pheromone của hắn. Phải biết mùi pheromone của alpha trong thời kì phát tình đối với alpha còn đáng sợ hơn cả áp chế cấp bậc. Pheromone càng mạnh, sự khủng khiếp mà nó mang lại với người cùng giới càng thêm đáng sợ.
Dù cho Mộc Hạc đã được cho uống thuốc ức chế nhưng suy cho cùng thuốc ức chế cũng chỉ có khả năng xoa dịu một chút ít sự khó chịu của alpha và omega trong kì phát tình mà thôi. Trịnh Khải nhíu mày, không bước vào, gã đưa tay bịt mũi, gương mặt lộ rõ sự khó chịu. Hắn đang nằm trên giường, gương mặt vốn lạnh lùng bị bao phủ bởi một tầng đỏ ửng, ánh mắt sắc bén như một con thú, nhìn chằm chằm vào gã như thể đang cảnh giác.
Trịnh Khải thấy hắn cũng chẳng có gì nghiêm trọng, vừa lùi lại vừa ghét bỏ nói: "Biết rồi, biết rồi, tôi biến đi là được. Trong mấy ngày tới tôi sẽ không tới đâu, cứ thả lỏng chút đi. Chết tiệt cái mùi pheromone của cậu..."
Gã nói xong cũng chẳng có đợi hắn ư hử cái gì, nhanh tay đóng sầm cửa lại, đi là đi luôn. Gã giúp hắn uống thuốc ức chế đã là tốt bụng lắm rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643926/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.