Lâm Xuyên hơi băn khoăn xem bản thân có nên bắt máy hay không, chứ cứ để thế này máy cậu kiểu gì cũng nổ mất. Đương lúc đắn đo suy nghĩ, Văn Thư chợt từ trong phòng chạy ra, bổ nhào lên người cậu. Nó vô cùng hớn hở, cười toe toét nói: "Tiểu Xuyên, tuần sau chúng ta cùng đi đến buổi tiệc giao lưu tân sinh viên của trường đi!!!"
Lâm Xuyên còn chưa kịp nói gì, ánh mắt Văn Thư đã va phải màn hình điện thoại của cậu. Trên đó vẫn hiển thị cuộc gọi tới của Mộc Hạc, mặt nó nháy mắt đã không còn hớn hở như trước, thay vào đó là u ám và lạnh nhạt. Nó buông cậu ra, lặng lẽ nhìn cậu, giọng nó bình tĩnh một cách lạ lùng.
Văn Thư: "Hắn ta làm phiền ông à?"
Lâm Xuyên khẽ nhìn vào điện thoại, rũ mắt: "Ừm."
Văn Thư không nhịn được, trực tiếp cướp lấy điện thoại Lâm Xuyên, bắt máy. Nó không đợi bên kia nói cái gì, liền một mạch chửi: "Mộc đại thiếu gia, anh không có liêm sỉ à? Bạn tôi đã không muốn nghe máy, không muốn nói chuyện với anh rồi thì làm ơn hãy cách xa bạn tôi chút. Làm phiền cậu ấy anh thấy vui lắm à."
Lâm Xuyên trợn mắt, lần đầu tiên cậu thấy Văn Thư chửi người khác như vậy luôn đấy. Lâu nay cậu cứ nghĩ nó ngu ngơ vậy chắc không biết chửi người là như thế nào, ai ngờ chửi cũng ra gì đó chứ.
Cậu không khỏi có chút thán phục nhưng chợt nghĩ tới cái tính cách biến thái của Mộc Hạc ở trong tiểu thuyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643780/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.