Đó là một người đàn ông cực kỳ đẹp trai, khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, ngũ quan lập thể như đao gọt, khắc sâu lại có một cảm giác tuấn tú. Sợi tóc dày đen nhánh, đầu đinh gọn gàng, lộ ra cái trán rộng bóng loáng, tăng thêm một phần vẻ đẹp tăm tối. Dưới sống mũi thẳng tắp tuyệt đẹp, là đôi môi mỏng mà khêu gợi. Trên người cao to, âu phục màu đen, có vẻ vô cùng tao nhã.
Khoảnh khắc khi mở cửa xe đó, đập vào tầm mắt Lâm Hi chính là một người đàn ông cực kỳ đẹp trai. Có một chốc lát, cô rất kinh ngạc.
Con mẹ nó, đây coi như oan gia ngõ hẹp sao?
Đây không phải là Quyền Hạo bị cô trộm ngọc bội sao?! Bây giờ sống lại, đối tượng cô định ăn xin đầu tiên lại là anh. May mà cô trùng sinh, bằng không, cô sẽ hoài nghi mình chết thật nhiều lần rồi.
“Anh, em đói rồi, có thể đưa tiền em mua cơm ăn không?” Lâm Hi cố gắng làm ra vẻ nụ cười của một cô bé nên có, ngoài mặt cười híp mắt, thật ra thì trong lòng đã sớm mắng cha Lâm, mẹ Lâm vô số lần, đây là cha mẹ như thế nào, thế mà dạy con gái mình đi ăn xin.
Lông mi xinh đẹp dày như chiếc quạt tôn lên tròng mắt màu đen, long lanh, không có bất kỳ tạp chất gì, giống như thủy tinh, có vẻ cực kỳ vô tội. Khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chưa đầy bàn tay hơi vàng vọt, vẫn cười đến ngọt ngào làm cho người ta yêu mến. Dưới ánh mặt trời soi rọi, tóc dài hơi khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-thieu-cung-chieu-vo-yeu-kho-nuoi/90025/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.