Editor: Puck
Lâm Hi đang cầm một chén cơm, chớp mắt to, rất bất đắc dĩ nhìn cha mẹ của mình.
Con mẹ nó, làm ăn trộm ngã chết thì thôi đi, nhưng vì cái gì cô lại trùng sinh lên người tên ăn xin nhỏ mười hai tuổi. Tên ăn xin này tên gọi là Lâm Hi, kém một chữ so với tên cô ở đời trước.
Khó khăn tiếp nhận sự thật mình sống lại, nhưng ai có thể nói cho cô biết, tại sao cô lại có một cặp cha mẹ không đáng tin cậy như vậy, tại sao cô lại là một tên ăn xin?
Oa! Oa! Đang cầm một chén cơm đứng ở cửa khách sạn cao cấp nhất ở đế đô, Lâm Hi khóc không ra nước mắt.
Sống lại làm một cô nhóc gầy yếu, nhưng lại còn phải đến trong khách sạn xin tiền, vậy quá mất mặt rồi. Dù sao cô cũng là một đời thần trộm mà, bây giờ dù cái gì cũng không còn, chính là con gái một đôi ăn xin mộc mạc, nhưng cô thật sự không muốn đi xin tiền.
Cha Lâm và mẹ Lâm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn rối rắm kia của con gái hôm nay, trong lòng đều cảm thấy rất kỳ quái, bình thường một nhà ba người bọn họ đi xin tiền, đều do con gái ra tay, bởi vì, cũng bởi vì dáng vẻ thiên sứ gặp rủi ro kia của con gái, luôn khiến cho rất nhiều người đồng tình, sẽ xin được rất nhiều tiền, mà con gái cũng rất thích đi xin tiền. Vậy tại sao, bây giờ con gái vừa nghe đến muốn vào trong khách sạn xin tiền, khuôn mặt tuy hơi vàng vọt chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-thieu-cung-chieu-vo-yeu-kho-nuoi/90024/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.