Đó là một cái đình hóng gió rất rộng, bốn phía có những thùng băng lạnh ngắt, ở giữa có một tấm chiếu, Hàn Định tròn hai tháng tuổi rất khoái trá nằm trên chiếu, hai tay khươ loạn xạ như muốn đoạt lấy một cái lá cây mà Hàn Thấm đang nhử nhử nó.
Hàn Mạc và Hồng Tụ ngồi trên bàn đá bên cạnh, xì xụp húp cháo sen ướp lạnh mà Bích di nương tự tay làm, giữa mùa hè nóng bức thế này, có đồ ngon như thế nuốt vào bụng, mát lạnh thấu xương, thư thái từ đầu tới chân.
Bích di nương ngồi một bên, đang may áo cho Hàn Định, vốn việc này có tôi tớ làm, nhưng nàng lại giành lấy, đồ lót của Hàn Định đều được thêu những bức tranh rất đẹp, mua ở ngoài không thể có.
Tiểu Thiến không thể ăn những thứ quá lạnh như thế này, chỉ ngồi trên một tấm trúc đặt trong đình, tay cầm một tập tranh, dõi theo một cách chăm chú và thích thú.
Bầu không khí chan hòa ấm cúng.
- Mùa hè trong kinh khó chịu hơn ở Đông Hải nhiều.
Hàn Mạc buông bát, cầm cái khăn bên cạnh lau lau miệng, mỉm cười nói:
- Nếu bây giờ còn ở Đông Hải, thì ra ngoài biển chơi, cuộc sống quá thần tiên.
Hàn Thấm quay đầu lại cười:
- Ca ca, huynh muốn tới Đông Hải sao? Khi nào huynh đưa mọi người quay về Đông Hải một chuyến đi, muội cũng muốn gặp ông nội!
Tiểu Thiến vừa nghe, vội buông tập tranh, nói thật nhanh:
- Tướng quân, tướng công, ở trong kinh thật chán, nếu chàng không bận gì, không bằng chúng ta quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235942/chuong-1011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.