Bọn họ xì xào to nhỏ hồi lâu, rất nhanh đã có hai tên thư sinh một cao một thấp tiến lên phía trước, tên cao nhìn Hàn Mạc một lúc rồi nói:
- Ngươi chính là Hàn Mạc?
Ánh mắt sắc như dao của Hàn Mạc lập tức nhìn về phía tên thư sinh, rất bình tĩnh.
Tên thấp cũng bước lên trước hai bước rồi nói:
- Nếu ngươi là Hàn Mạc, thì chúng ta có mấy câu muốn hỏi, nghe nói ngươi dẫn hơn bốn ngàn binh lính xâm nhập quận Sơn Nam để chặn quân Sơn Nam của Ngụy quốc, do liều lĩnh khinh địch nên đã bị quân Ngụy bao vây, kết quả làm vong mạng mấy ngàn binh lính, có chuyện này không?
Gã hỏi xong câu này, đã có rất nhiều cặp mắt nhìn chăm chăm vào Hàn Mạc, muốn xem hắn trả lời thế nào.
- Đọc mấy quyển sách, thì tự cho là biết hết chuyện đời, không có lửa làm sao có khói, tiền tuyến ba quân đang bán mạng, còn thư sinh trong kinh lại làm loạn, đây chính là bản lĩnh của thư sinh các ngươi sao?
Hàn Mạc chắp hai tay sau lưng, một luồng khí giận giữ lan tỏa, rồi hắn nói:
- Khí phách của thư sinh, cũng nên dùng đúng lúc, nếu bị người khác lợi dụng, chỉ tổ loạn quốc hại nhà mà thôi, các ngươi không sợ làm ô danh thánh hiền sao?
Lời hắn nói ra làm đám thư sinh tức giận vô cùng.
Liền có không ít người kêu lên:
- Hàn Mạc, ngươi đang khinh thường thư sinh trong thiên hạ sao?
- Lấy thế đè người, làm nhục thánh hiền, lúc đầu còn thấy ngươi có vẻ nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235928/chuong-997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.