Hàn Huyền Xương nắm chặt hai tay, nhưng sau đó liền giãn ra, nhìn Hàn Mạc chăm chăm rồi nói:
- Mạc nhi, con phải biết, những ý nghĩ của con đều là đại nghịch bất đạo, nếu chuyện này được truyền ra ngoài, con nhất định sẽ rơi vào hiểm cảnh, thậm chí… con sẽ trở thành kẻ thù của rất nhiều người trong Hàn tộc.
Dừng một chút, ông gằn từng chữ nói: T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.com
- Con phải biết, ông nội ngươi gửi đến một chử "Định", bên trong đó còn có dụng ý khác.
Thực ra Hàn Mạc cũng biết, Hàn Chính Khôn gửi chữ này đến, bề ngoài là đặt tên cho cháu, nhưng đường đường là chi thứ trong tộc, Hàn Chính Khôn đặt tên này cho cháu bé, chắc chắc không phải thuận miệng nói ra, bên trong phải có dụng ý khác.
Không đợi Hàn Mạc trả lời, Hàn Huyền Xương đã nói:
- Cái gọi là "Định" nghĩa là định khí, nhiều lúc, phải bất động mới làm nên việc lớn!
Hàn Mạc lắc đầu, nói:
- Cha đã quên rồi!
- Chuyện gì?
- Thứ cho hài nhi nói thẳng, tên cuối cùng của đại gia gia và gia gia là hai chữ Càn và Khôn, nay lại có thêm chữ Định, sao không thể hiểu là Định… Càn Khôn?
Ánh mắt Hàn Mạc sắc lẹm.
Khóe miệng Hàn Huyền Xương giật giật, một lúc sau cuối cùng nói:
- Mạc nhi, con còn trẻ chưa hiểu chuyện, những câu này nói trước mặt cha thì không sao, nhưng… những lời hôm nay, một chữ cũng không được nói với người khác, nếu không sẽ chuốc lấy hậu họa vào thân!
Toàn thân Hàn Mạc hơi nghiêng về phía trước, hắn nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235927/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.