- Bát Bộ Côn Thuật?
Con ngươi của Đỗ Vô Phong như co rút lại, lạnh lùng hỏi:
- Ngươi biết Bát Bộ Côn Thuật? Người đó... đang ở đâu?
Hàn Mạc nâng cây côn lên, thản nhiên nói:
- Ngươi là kẻ là ô danh môn phái, vẫn còn mặt mũi để hỏi sư phụ hay sao?
Trong tay hắn nắm chặt cây côn, cũng không nói nhiều lời, liền bước chân phải lên một bước, cây trường côn trong tay lúc này đã mang theo một uy lực rất lớn, đang quét về hướng của Đỗ Vô Phong.
Sắc mặt của Đỗ Vô Phong lúc này đã không còn bình tĩnh, hơn nữa lão cũng hiểu rất rõ Bát Bộ Côn Thuật không giống bình thương, vẻ mặt rất nghiêm túc, múa cây cây trường cung trong tay, xông lên.
Đỗ Vô Phong vừa mới bị Hàn Mạc đánh trúng một chưởng vào xương sườn, nhưng không hề xuyên sâu vào trong cơ thể, điều đó cũng đủ làm cho Đỗ Vô Phong kinh ngạc, lão đoán trên người Hàn Mạc đang mặc một chiếc bảo giáp gì đó.
Nhưng lão vẫn rất tự tin vào uy lực của mũi tên mà lão vừa phóng ra, trong lòng cho dù biết là không thể xuyên qua được người của Hàn Mạc, nhưng chắc chắn cũng làm cho Hàn Mạc bị thương không nhẹ.
Còn tên mai phục của lão, trên thực tế đang giống như là cái bóng của lão, với nhiệm vụ là bảo vệ sự an toàn cho Đỗ Vô Phong.
Hôm nay cái bóng đó xuất hiện đúng lúc, Đỗ Vô Phong cứ tưởng sau khi Hàn Mạc bị thương, với năng lực của cái bóng đó, cho dù không thể giết chết Hàn Mạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235855/chuong-923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.