Xe ngựa chở Dương Vĩnh Huy rời khỏi doanh địa đi thẳng về phía Tây, được một quãng không xa liền sẽ về phía nam, tốt độ nhanh dần, tiếng bánh xa lăn trong tuyết đọng phát ra tiếng "cạch cạch cạch" không bao lâu sau đã rời đại doanh khá xa.
Đằng trước, Đô úy cưỡi ngựa quay đầu lại, nhìn về hướng đại doanh lạnh lùng cười, phất tay:
- Mau!
Binh sĩ Tây Bắc đi theo xe ngựa với tốc độ cực nhanh, thân pháp linh hoạt, căn bản binh sĩ bình thường không thể sánh bằng.
Đi tới một đoạn đường ngắn, viên Đô úy nhìn về phía trước, đột nhiên kìm cương ngựa, đồng tử co lại.
Không xa phía trước, một đội kỵ binh hình quạt xuất hiện, đứng trước lừng lững một con ngựa thân mang giáp trụ, hơn mười kỵ binh đều rút đao nơi tay lạnh lùng nhìn xe ngựa.
Xe ngựa dừng lại rồi, đội kỵ binh kia thúc tuấn mã rất nhanh tiến lên bao vây xe ngựa, giữa mênh mông tuyết trắng bội đao của các kỵ binh cũng lạnh lùng lấp lóe hàn quang, sắc bén mà lạnh như băng.
Tướng lãnh đội kỵ binh là Báo Đột Doanh Tiếu Mộc.
Tiếu Mộc nâng tay, đại đao chỉ về hướng Đô úy Tây Bắc Quân, lạnh lùng nói:
- Các ngươi muốn đi đâu?
Đô úy kia chắp tay:
- Là huynh đệ Ngự Lâm Quân phải không? Tại hạ là Đô úy dưới trướng Đại tướng quân, phụng mệnh Đại tướng quân, có chút việc công mong các vị không quấy nhiễu!
- Có việc công gì? Tiếu Mộc gây sự, thần sắc lạnh như băng.
- Cái này…!
Viên Đô úy kia cố gắng giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235668/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.