Cơ thể Dương Vĩnh Huy co giật, hơi thở dồn dập, mặt mày tái nhợt vì kích động:
- Đại nhân, ngươi….vVì sao ngươi vu cáo hãm hại… vu cáo hãm hại mạt tướng? Mạt tướng…. mạt tướng sống sót, chẳng lẽ… chẳng lẽ là sai?
Hàn Mạc cười lạnh:
- Dương Vĩnh Huy, tại sao ngươi lại cảm thấy ta đang vu cáo hãm hại ngươi? Giờ ngươi nói vẫn còn kịp, nếu đem giao ngươi cho Tây Hoa Thính thì không có dễ dàng như thế đâu!
Sắc mặt Dương Vĩnh Huy đầy giận dữ:
- Chỉ huy sứ, mạt tướng… mạt tướng là Hộ quân Tham lĩnh Báo Đột Doanh, người… người cho dù là quan trên của mạt tướng, không có chứng cứ, cái đó cũng…. cái đó cũng không thể tự tiện thẩm vấn… thẩm vấn mạt tướng…!
Hàn Mạc khoát tay lắc đầu: Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - www.truyentop.net
- Lời này ngươi nói sai rồi. Ngươi hộ vệ Thái tử bất lợi để cho điện hạ mất tích đã khó thoát khỏi chịu tội. Mặc kệ có chứng cứ hay không bản tướng đều có thể thẩm vấn ngươi. Còn dùng phương pháp gì, giao cho ai đều là do ta định đoạt.
Cả người Dương Vĩnh Huy phát run, không biết là kích động hay hoảng sợ, nhắm chặt mắt lại không nói gì nữa.
Chính vào lúc này, từ ngoài trướng vang lên giọng nói:
- Đại nhân, thuộc hạ có việc bẩm báo!
Hàn Mạc nghe vậy liếc Dương Vĩnh Huy một cái, lạnh lùng cười, ra ngoài trướng chỉ thấy cách đó không xa Hàn Lợi đang chờ, bên cạnh hắn còn có một tướng lãnh cấp thấp của Báo Đột Doanh khác, xem giáp trụ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235667/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.