Vân Thương Lan nhìn Thương Chung Ly, dường như đã nghĩ đến điều gì đó, trên gương mặt anh tuấn kia, một mặt nghiêm nghị, nhưng y cũng không lập tức nói ra mà là nhắm mắt lại, trầm ngâm một lát, cuối cùng chắp tay nói:
- Đệ tử xin nghe theo dặn dò của sư phụ.
Thương Chung Ly dừng ánh mắt ở Vân Thương Lan, chậm rãi nói:
- Ngươi đã đoán được lão phu muốn ngươi làm cái gì rồi phải không? Bạn đang đọc truyện được copy tại truyentop.net
Vân Thương Lan không nói gì.
- Việc này quan hệ trọng đại, chính là bất đắc dĩ mà làm thôi.
Thương Chung Ly than khẽ một tiếng:
- Nếu thật sự đã làm rồi, chỉ sợ phải chịu đựng bị nguyền rủa sau lưng, càng có khả năng… gây họa cho cả gia tộc Vân thị của ngươi. Lão phu không ép ngươi. Ngươi có thể suy nghĩ kỹ một phen, sau đó hãy trả lời lão phu.
Khóe mắt Vân Thương Lan giật lên, lại nhắm mắt lại, cơ thịt trên mặt hơi hơi co giật, lần này y trầm ngâm một thời gian lâu, cuối cùng, đôi mắt lạnh lùng kia mở ra, nắm tay lại, hoành cách ở trước ngực, gằn từng chữ một:
- Tất cả vì… Khánh quốc!
Thương Chung Ly đột nhiên cười rộ lên, thanh âm pha chút tang thương, nhưng vô cùng vui sướng, nói:
- Lão phu đúng là vẫn còn không nhìn lầm người.
Lập tức trầm giọng nói:
- Người đâu!
Vừa dứt lời, ngoài cửa liền tiến vào một người, trong tay không ngờ đang cầm một chậu đồng, trên chậu còn được che bởi một tấm tơ tằm màu vàng, nhất thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235605/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.