Hành lang của biệt viện Hoàng gia không rộng lớn lắm, nhưng rất xa hoa, vừa trang nhã lại vừa lịch sự, khắp nơi lấp lánh ánh vàng ngọc.
Hàn Mạc đi dọc theo hành lang, liền nhìn thấy trước cửa có hai gã người hầu trẻ tuổi. Hai người này đều không ở trong sứ đoàn, hiển nhiên là bọn tuỳ tùng của người mới tới kia. Hai gã vừa thấy Hàn Mạc tiến đến, khẽ nghiêng người thi lễ, nhìn rất lễ độ.
Hàn Mạc bước vào, trong phòng đã có một người đợi sẵn. Người này toàn thân mặc trang phục màu trắng, lưng đeo đai ngọc, đầu buộc gọn, cài một cây trâm màu vàng, chân đi giày xanh, trông rất gọn gàng.
Người này vừa nhìn thấy Hàn Mạc bước vào, liền vội vã đi lên, chắp tay cười nói:
-Hàn huynh, lại gặp nhau rồi!
Người này chính là Đường Thục Hổ, Hàn Mạc mới gặp hôm qua.
Có điều hôm nay Đường Thục Hổ đã cạo sạch râu, ăn mặc chỉnh tề gọn ghẽ. So với bộ dạng khi xuất hiện ở phủ Quốc cữu ngày hôm qua, y đã chỉn chu hơn không ít, dường như là để thể hiện sự tôn kính với Hàn Mạc vậy.
Hàn Mạc không ngờ nhanh như vậy đã gặp lại vị tài tử phong lưu này, chắp tay đáp lễ, nói:
-Hoá ra là Đường tiên sinh!
Đường Thục Hổ tức thì nói:
-Hàn huynh, ngàn vạn lần xin đừng gọi ta là tiên sinh nữa. Ta không dám nhận.
Hàn Mạc cười ha ha, không nhiều lời, nói:
-Đường huynh mời ngồi!
Mời Đường Thục Hổ ngồi xuống trong sảnh xong, hắn mới hỏi:
-Đường huynh sao vào được trong biệt viện này? Dọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235561/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.