Hàn Mạc nhìn vẻ mặt không thể thương lượng của Hàn Tân, dở khóc dở cười. Đêm qua Hàn Tân tới đây muốn lôi kéo hắn đi dự tiệc, Hàn Mạc lấy cớ thân thể không khỏe xin miễn, hôm nay người này lại tìm tới cửa, xem ra hôm nay lại cự tuyệt hắn quả thật sẻ đổ chút máu cho Hàn Mạc xem.
Hàn Mạc biết là Kim Tiễn Phường thông qua Hàn Tân mời mình qua, chỉ có điều hắn không rõ, dùng cá tính Hàn Tân, sao hắn lại nguyện ý ra mặt cho Kim Tiễn Phường? Chẳng lẽ thật sự là tiền có thể sai khiến ma quỷ, Hàn Tân đạt được rất nhiều chỗ tốt của Kim Tiễn Phường, cho nên mới ra mặt mời mình?
Chỉ có điều hắn biết, tuy rằng Hàn Tân người này tiêu tiền như nước, nhưng cũng không phải một người bị tiền tài sai khiến, để hắn ba lần bảy lượt mời mình đi dự tiệc, chỉ sợ là có nguyên nhân khác.
Dù sao cũng là huynh đệ nhà mình, Hàn Tân tới đây, Hàn Mạc cũng không thể cự tuyệt tiếp, hơn nữa bản thân hắn vẫn tò mò đối với Kim Tiễn Phường, chỉ có điều không có thời gian điều tra chi tiết cho ăn chơi cao đẳng kia mà thôi.
Bất đắc dĩ, Hàn Mạc nói:
- Ta cũng đang đói bụng, nếu Tam ca mời khách, cung kính không bằng tuân lệnh!
Hàn Tân nghe vậy, mặt mày hớn hở, lôi kéo tay Hàn Mạc nói:
- Đừng cưỡi ngựa, Tam ca đã chuẩn bị xe ngựa tốt, đệ đi theo ta… Đệ yên tâm, tuy rằng không thể nói là quỳnh tương ngọc dịch, nhưng đều là sơn hào hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235378/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.