Hàn Mạc vừa cất lời, Tiêu Linh Chỉ mới giật mình, quay đầu lại, nhìn thấy y đang đứng ngay trước cửa. Đôi mắt đẹp của nàng ánh lên niềm vui, nhưng bất ngờ niềm vui hoà lẫn sự sợ hãi trong mắt nàng tan biến, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú lạnh lùng như trước, nàng hững hờ nói:
-Ngươi đến đây từ lúc nào?
Hàn Mạc đi vào trong phòng bếp, nhận thấy trong này được quét tước sạch sẽ, thoảng mùi rau cỏ. Y dừng lại bên cạnh Tiêu Linh Chỉ, dịu dàng nói:
-Ta đến được một lúc rồi. Sao nàng không để các sư phụ trong miếu giúp?
Tiêu Linh Chỉ hạ giọng nói:
-Bọn họ mỗi ngày đều phải hái thuốc điều chế, còn phải ra ngoài khám chữa bệnh cho nạn dân. Chân của ta cũng gần hồi phục hẳn rồi, không thể cứ dựa dẫm bọn họ mãi!
Hàn Mạc đến bên cạnh Tiêu Linh Chỉ, nhìn bàn tay mềm mại của nàng vì nhóm lửa mà trầy xước, y chợt cảm thấy thương yêu, liền nói:
-Ta đến nhóm lửa giúp nàng!
Tiêu Linh Chỉ lắc đầu nói:
-Ngươi không cần làm. Phòng bếp không cần đến nam nhân, ngươi mau ra ngoài đi!
Hàn Mạc ngẩn người, chợt tỉnh ngộ, đây là cổ đại, nam nhân vốn không phải vào bếp, nữ nhân mới là người thống trị phòng bếp.
Có điều nhìn Tiêu Linh Chỉ nhóm lửa khá vất vả, y liền ngồi xuống bên cạnh nàng:
-Không sao cả. Ta vốn cũng không chú ý những chuyện này, cứ để ta giúp nàng!
Tiêu Linh Chỉ liếc mắt nhìn Hàn Mạc, đẩy vai y:
-Ngươi đi đi. Nếu ngươi thật sự muốn làm việc, thì đi sắc đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235360/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.