Trong ngự thư phòng, năm vị đại thần nội các quỳ gối trước long án. Hoàng đế ngồi uy nghiêm trên ghế bành da báo, y thật không ngờ, người của nội các lại đến mau như vậy.
Hoàng đế hờ hững liếc nhìn mấy quyển hồng đầu chiết, tuy rằng cách diễn đạt trong đó không giống nhau nhưng nội dung đều y như một. Y buông tấu chương xuống, thản nhiên nói:
-Tất cả đứng lên đi!
Năm vị đại thần nội các tạ ơn đứng dậy trước tiền điện.
-Các khanh định xử lý ra sao?
Hoàng đế liếc mắt nhìn mấy vị thần tử, thản nhiên hỏi.
Tiêu Thái sư khom người nói:
-Khởi bẩm Thánh thượng, sự việc lần này vô cùng trọng đại, chúng thần không dám tự ý quyết định, nên mới đặc biệt tới gặp Thánh thượng, khẩn cầu Thánh thượng quyết định cho!
-Xin Thánh thượng quyết định cho!
Bốn vị đại thần còn lại cũng khom người nói.
Khoé miệng Hoàng đế khẽ nhếch lên, cười lạnh, y nói:
-Chuyện này mà khó quyết định sao? Tất cả những sự việc từ trước đến nay, không phải đều nhờ các ái khanh vất vả quyết định sao? Vì sao hôm nay lại muốn nhờ trẫm xử lý?
Tiêu Thái sư nói:
-Khởi bẩm Thánh thượng, Hạ tộc dù sao cũng là một thế gia tồn tại đến cả trăm năm ở Yến quốc, tổ tiên cũng là công thần của Yến quốc. Chính vì vậy, sự tình lần này vô cùng trọng đại, chúng thần không dám tự tiện quyết định!
Hoàng đế thoáng trầm ngâm, rồi nói:
-Tổ tiên Hạ gia có công, chuyện này có thực, nhưng Hạ tộc bọn họ cũng đã hưởng thụ vinh quang gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235358/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.