Sáng hôm sau, đoàn xe nhổ trại lên đường, dựa theo phán đoán thì đến giữa trưa sẽ đến thị trấn Tịch Xuân. Qua đoạn đường này, đi thêm nửa canh giờ là đã đến địa bàn huyện Tịch Xuân.
Huyện Tịch Xuân nằm ở đồng bằng, đường ở đây có chút lầy lội, đoàn xe đi qua một đoạn đường rất xấu hướng vào trị trấn Tịch Xuân.
Không biết đoàn xe là điềm lành với huyện Tịch Xuân hay không, nhưng ánh bình minh vừa hiện, trời quang đãng biểu hiện của một ngày đẹp trời.
Hàn Mạc đi phía trước đoàn xe. Phía trước mắt Hàn Mạc là một đám đông đen kịt, tất cả đều là nạn dân, khi thấy đoàn xe đến những nạn dân ở gần quần áo mục nát xuất hiện trước đoàn xe.
Vô số lều trại cũ dựng ngổn ngang trên mặt đất, nạn dân người đứng người nằm, còn có những người đói và mệt co quắp trong lều. Tuy đê vỡ đã qua một thời gian nhưng quanh đây vài dặm nạn dân tập trung lại một chỗ có vẻ làm cho nơi đây rất ảm đảm, tiếng khóc, tiếng nấc vang lên bên tai đứng cách vài dặm cũng có thể nghe thấy.
Hàn Mạc nhìn từ xa không ít dân chúng đi tới đoàn xe, bỗng nhiên có người vấp ngã, càng xa xót khi thấy có người vì mẩu bánh xoay sang tranh cướp của nhau.
Nơi đây không khí tràn ngập hơi thở tuyệt vọng, giống như nhân gian địa ngục.
Những người ngã xuống mặt đất đầy bùn không còn sức để dậy, người khác chỉ im lặng nhìn, hoặc ngồi bên cạnh, ngây ra như phỗng, có người ngã ở bên đường không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235236/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.