Mộ Dung Hạc cầm trong tay "hắc trúc", cười vô cùng đắc ý:
- Hàn thính trưởng, ngài là Thính trưởng của Tây hoa thính, đương nhiên biết đây chính là Hắc trúc của Hắc kỳ giáo nước Ngụy, có nó không những ta có thể chứng minh chúng ta đã gặp phải Hắc kỳ mà còn tiêu diệt chúng. Ngươi cũng biết đấy, giết được bọn Hắc kỳ công lao không phải nhỏ. Tuy Hàn thính trưởng hy sinh vì nhiệm vụ, nhưng các huynh đệ đây đã giết giặc để báo thù cho ngươi, Thánh thượng tất sẽ trọng thưởng!
Hàn Mạc vẻ mặt đau khổ:
- Xem ra đại nhân đã chuẩn bị đầy đủ thi thể của bọn Hắc kỳ?
Mộ Dung Hạc chỉ về hướng chính điện, nói thản nhiên:
- Ngươi yên tâm, trong đó còn có mười mấy hòa thượng…trong số này có vài tên Hắc kỳ thì cũng không phải chuyện lạ.
- Mộ Dung đại nhân, ngài làm vậy há chẳng phải là lạm sát người vô tội?
- Người vô tội?
Mộ Dung Hạc cười ha hả:
- Hàn đại nhân không phải là người tầm thường, chết đi ít nhất cũng phải có vài người chết cùng chứ!
Hàn Mạc gật gật đầu:
- Mộ Dung đại nhân lo liệu thật chu đáo, phải rồi, mấy mảnh hắc trúc trên tay ngài là của những tên Hắc kỳ lần trước ở Tây môn phủ để lại? Hôm đó thi thể của bọn Hắc kỳ do đại nhân đưa về Đông hoa thính, lén giữ lại mấy mảnh hắc trúc để sau dùng đến, thuận tay dắt bò!
Mộ Dung Hạc lạnh lùng đáp:
- Hàn Mạc, cái bệnh lớn nhất của ngươi, chính là ngươi quá thông minh. Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235213/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.