Huynh đệ họ Hàn trở về phủ. Hàn Mạc cầm vài món đồ chơi đến tây viện, lúc này Hàn Huyền Xương đã ra khỏi phủ, cũng không biết đi đâu, Hàn Mạc cầm hai món đồ đưa cho Hàn phu nhân, nàng khoái nhất mấy cái đồ chơi cổ quái, nên rất cao hứng, còn lại vài món, Hàn Mạc đem vào trong phòng, tặng cho Hàn Thấm.
Hàn Thấm đang ngồi trước bàn, trên bàn bày đầy giấy và bút mực, Bích Di nương cũng ở cùng, thấy Hàn Mạc bước vào, Bích di nương đứng dậy, dịu dàng nói:
- Vừa rồi đại bà nội tặng một ít bánh ngọt, đều là đồ trong kinh thành, ở Đông Hải không có, ta đi lấy cho con nếm thử nhé.
Hàn Mạc luôn miệng cảm ơn, chờ Bích di nương ra khỏi phòng, ngồi xuống cạnh bàn, nhìn Hàn Thấm bộ dáng trầm tư suy nghĩ, ngạc nhiên hỏi:
- Tiểu muội, muội lại nghĩ đến chuyện gì mà chăm chú như vậy, thật hiếm khi thấy muội đăm chiêu vậy đó.
Hàn Thầm chống cằm, nhẹ nhàng nói:
- Ca ca, lần trước huynh nói, ta nên viết một truyện dài nói về ma quỷ.
Hàn Mạc sửng sốt, hắn nhớ Hàn Thấm từng nói qua chuyện như vậy, lúc đó chỉ nghĩ Hàn Tấm nói đùa, cũng không để ý, không nghĩ nàng thật muốn làm.
Không thể phủ nhận, câu nói "nữ nhân vô tài là có đức" rất thịnh hành ở thời đại này, nhưng Hàn Thấm từ nhỏ được Bích di nương nuôi lớn, dạy văn tập viết, lại đọc của Hàn Mạc không ít sách, cũng nhận biết không ít chuyện yêu hồ cổ quái, mà rất nhiều chuyện người ngoài còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235109/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.