Hàn Huyền Xương đứng dậy ôm quyền nói:
Diệp phủ thiên viện
Tiêu Hoài Kim đi đến cửa phòng Tiêu Linh Chỉ, trong phòng ấm áp như mùa xuân, lập tức Tần Sơn và Truy Phong khom người thi lễ, Tiêu Hoài Kim phất tay, nhẹ nhàng nói:
- Đều đi ra ngoài đi!
Hai người nhìn nhau, cùng đi ra, sau đó Tiêu Hoài Kim mới nhẹ nhàng đẩy cánh cửa nhỏ.
- Đại lão gia!
Nhìn thấy Tiêu Hoài Kim tiến vào Tiểu Quân vội thi lễ, nàng là người hầu của Tiêu gia, cho nên gọi Tiêu Hoài Kim là Đại lão gia.
Trên giường, Tiêu Linh Chỉ đã ngồi dậy, khí sắc cũng tốt hơn, chỉ còn trên mặt còn tái nhợt, nhìn cực kỳ nhu nhược, thấy Tiêu Hoài Kim tiến vào, nhẹ nhàng nói:
- Nghĩa phụ!
Tiêu Hoài Kim ra hiệu cho Tiểu Quân lui ra, ngồi trên ghế, hỏi:
- Linh Chỉ, thân thể khoẻ hơn chưa?
- Cảm ơn nghĩa phụ quan tâm, thân thể đã tốt hơn nhiều!
Thanh âm Tiêu Linh Chỉ không chút cảm tình, máy móc đáp lại, mà vẻ mặt nàng, cũng không thay đổi, không hề có cảm xúc.
Tiêu Hoài Kim thở dài, nói:
- Linh Chỉ, con còn trách cha sao?
Tiêu Linh Chỉ thản nhiên:
- Nghĩa phụ vì sao nói vậy?
Tiêu Hoài Kim nhìn Tiêu Linh Chỉ, chậm rãi nói:
- Ngày đó Diệp gia phái thích khách ám sát, nghĩa phụ vì tình thế cấp bách, kéo con làm bia đỡ, con không hận nghĩa phụ?
- Nghĩa phụ thân là thống lĩnh Đại Tướng Quân, nếu bị thương, sẽ làm lòng quân dao động. Ngày đó dù nghĩa phụ không động thủ, con cũng tự mình bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235092/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.