Hàn Huyền Xương đứng dậy ôm quyền nói:
Sắc mặt Tiêu Hoài Kim trở nên cực kỳ khó coi, đằng đằng sát khí chỉ vào Hàn Mạc:
- Hàn Mạc, rõ ràng đây là công của Tiêu Linh Chỉ, ngươi muốn nẫng tay trên phải không? Ngay cả phụ thân ngươi cũng chính tai nghe được, đây là nội ứng của Tiêu Linh Chỉ "ém" từ trước. Hàn Mạc, ta cảnh cáo ngươi, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói không thể nói bậy, đây là quân công, nếu mạo nhận quân công, đó là …!
Hắn làm tư thế cắt cổ, hung dữ lườm Hàn Mạc, đầy đe dọa.
Hàn Mạc thấy điệu bộ Tiêu Hoài Kim ngoài mạnh trong yếu, chợt phì cười, nhẹ nhàng nói:
- Hầu gia, Đại Tướng Quân, Hàn Mạc cũng không dám mạo lĩnh quân công. Có lẽ Tiêu quân sư có an bài nội ứng, nhưng thần không biết đội quân đó ở đâu. Đội quân mà thần muốn nói là một đội kỵ binh của Hàn gia, lần này đánh lén thành công, đã chết đi hơn trăm dũng sĩ. Họ không sợ nguy hiểm, xâm nhập vào lòng địch, tận trung báo quốc, thần nếu để họ chết không rõ ràng, ngay cả công lao cũng không dám lĩnh, thhì còn mặt mũi nào gặp lại người nhà họ nữa.
Nói đến đây, trong đầu nghĩ đến tình cảnh lúc đó, các thuộc hạ thuộc Phong Kỵ binh biết rõ đường tắt băng qua dãy núi tiến vào Lê Cốc quan là cửa tử nhưng họ không hề hối hận, dũng cảm cùng Hàn đi vào chỗ chết. Và khi ở ở trong lòng địch đánh lén cũng mười phần nguy hiểm, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235091/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.