Cuối cùng nút chết trên bao vải cũng được mở ra, lộ ra lớp vải ướt đẫm bên trong, mùi tanh xộc lên mũi.
Tô Án bị ngạt phải lùi ra sau nửa bước, lấy lại mồi lửa từ tay Vân Tiển, nói: "Vật này tanh hôi, Vị Trần huynh lui ra xa chút đi. Mình ta kiểm tra được rồi."
Hắn nín thở đưa mồi lửa đến gần, dùng xẻng gạt lớp vải, phát hiện là một cái áo ngoài và một bộ tát duệ, áo ngoài ngấm bẩn loang lổ không nhận ra được màu sắc vốn có, nhưng tát duệ dù ướt vẫn có thể nhìn ra hoa văn, nửa thân trên có hoa văn mãng xà cuộn trong cuống hồng, vạt dưới thêu hoa văn mây lành như ý tứ hợp, đúng là giống y hệt bộ hắn đã mặc hôm bắn liễu đó.
Tô Án nhặt lên một chiếc lá xanh đen sắp rữa nát từ trong mớ quần áo, ngửi thử, ra chiều suy ngẫm.
Vân Tiển nhịn hôi mà hỏi hắn: "Có phải y phục dính máu không?"
Tô Án gật đầu: "Phải."
"Vậy Thôi trạng nguyên.."
"Hiềm nghi rất lớn. Cho dù không phải là hung thủ, thì cũng xem như đồng phạm vì đã che giấu chứng cứ."
"Thanh Hà định xử lý chuyện này thế nào?"
Tô Án búng cỏ lá đi, phủi tay, đứng dậy đáp: "Ta đi gọi Thôi Bình Sơn tới đối chất tại chỗ, làm rõ chân tướng sự việc trước khi bẩm báo lên trên, tránh việc phá hỏng danh tiếng của hắn. Xin Vị Trần huynh ở lại đây, bảo vệ hiện trường và chứng cứ."
Vân Tiển nhíu mày: "Một mình ngươi đi tìm hắn à? Lỡ như hắn thấy tội ác bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-tai-the/776882/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.