Mắt cá chân vừa xanh vừa tím, sưng lên rất to, nhìn khá đáng sợ. Đau thì đau thật, nhưng cũng chưa đến mức không thể chịu nổi, ít nhất vẫn nhẹ hơn lần ăn đình trượng kia nhiều.
Tô Án sợ hai người lại đánh nhau tiếp, nên chỉ lo rầm rì kêu đau. Thẩm Thất tra đao vào vỏ, không nói lời nào mà bế ngang người lên, đi về phía giường ở phòng trong.
Dường như cơ thể Ngô Danh hơi chấn động, sắc mặt nghiêm túc hơn, xách kiếm đi theo.
Thẩm Thất đặt Tô Án lên giường, vén vài lọn tóc dính trên mặt hắn ra, dùng góc chăn ấn vào cái trán ướt mồ hôi, "Ráng chịu đựng, ta đi lấy thuốc."
"Không cần đâu, ta có." Ngô Danh làm công việc liếm máu trên lưỡi đao, nên phải mang khá nhiều thuốc trị thương ngoài da trên người. Y lấy một cái hộp sắt nhỏ từ trong ngực áo rồi mở ra, thuốc mỡ màu nâu đen tỏa ra mùi long não và xạ hương nồng đậm, là loại thuốc tốt làm tan máu bầm.
"Đưa cho ta." Thẩm Thất chìa tay ra.
Ngô Danh thấy thiên hộ Cẩm Y Vệ này có hành động thân mật với Tô Án, mà Tô Án lại không trở mặt, còn gọi y là "người mình", hơi nghi ngờ rằng cảnh tượng nhìn thấy trước đó chưa chắc là cưỡиɠ ɦϊếp, mà có lẽ là tình thú.
Y nghĩ không ra.
Với thân phận và tướng mạo cỡ như Dự vương, bỏ qua khía cạnh phẩm hạnh, thì cũng được xem là một nhân vật thượng đẳng, Tô đại nhân lại chẳng thèm nể mặt y, bị ép quá còn muốn dùng bàn cờ đập vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-tai-the/776876/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.