Translator: Lục Tịnh An
Mùng một tháng ba.
Tô Án bước trên thảm đỏ đi vào Phụng Thiên điện của hoàng cung cùng với một ngàn cống sinh thi Đình.
Tên thông dụng của Phụng Thiên điện là Kim Loan điện, nhìn từ xa, xà cột chạm trổ, ngói xanh mái đỏ, rực rỡ tráng lệ. Lúc này đứng trong điện, xa xa là long tọa ở trên cao, xung quanh bá quan đứng nghiêm, uy nghi của hoàng quyền được thể hiện rõ rệt, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Tô Án hơi cúi đầu, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, đứng ở cuối hàng.
Hắn đã tính đến trường hợp xấu nhất, đang ôm tâm thái việc chẳng liên quan, thờ ơ lạnh nhạt.
Nhưng những cống sĩ lòng đầy lo âu, chỉ sợ thiên uy khó đoán kia, lại căng thẳng đến mức chẳng dám thở mạnh luôn.
Nghi thức trước khi chính thức thi Đình rất phức tạp, trong miệng lễ quan toàn là chi, hồ, giả, dã[1], nghe mà Tô Án mơ màng buồn ngủ luôn, trước mắt chỉ có sương trắng mịt mờ.
[1] Trợ từ dùng trong văn ngôn, ý chỉ bài văn hoặc lời nói dài dòng không rõ ràng
Trong lúc mơ hồ, đột nhiên nghe thấy giọng nói trong trẻo ung dung ở phía trước: "Cống sĩ Phúc Kiến Tô Án là ai?"
Phản ứng đầu tiên của Tô Án là: Có người đang gọi tên ta. Phản ứng thứ hai: Thứ tự không đúng, không phải nói là thi viết trước rồi mới thi vấn đáp sao. Phản ứng thứ ba: Âm thanh truyền đến từ phía trên, hình như là.. hoàng đế đương triều?
Lập tức giật mình, đầu óc đột nhiên tỉnh táo lại, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-tai-the/252607/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.