Gương mặt được bảo dưỡng cẩn thận của Lệ thái phi vặn vẹo. Tay trái bà ta bắt lấy thái giám bên cạnh, móng tay đâm vào cánh tay hắn. Thái giám kia đau đến mức hít một ngụm khí lạnh, cả người run lên.
"Mộ Tử Duyệt, ngươi đã là tù nhân, vậy mà còn kiêu ngạo như vậy!" Lệ thái phi tức đến cả người phát run, "Ngươi cho là ai gia không có biện pháp đối phó thần tử mưu nghịch như ngươi sao!"
"Thái phi nương nương, nếu bà có biện pháp, cần gì đến nơi này?" Mộ Tử Duyệt khinh miệt cười.
"Ngươi --" Lệ thái phi thở dốc, miễn cưỡng bình tĩnh trở lại, "Ai gia biết, ngươi từ đầu đến cuối đều khinh thường ai gia, phải không?"
Mộ Tử Duyệt lạnh lùng liếc bà ta.
"Ngươi là nam nhân, lại có bản lĩnh, làm sao thấu hiểu được nỗi khổ bi ai của nữ tử chúng ta?" Giọng điệu Lệ thái phi buồn bã, "Nữ nhân chốn hậu cung nếu không có ân sủng thì cũng không khác nào lục bình trôi nổi, có ngày biến mất cũng không ai hỏi đến, ai gia chỉ là vì bản năng sinh tồn, có gì sai? Bệ hạ hiện giờ chính là chỗ dựa duy nhất của ai gia, ai gia tuyệt đối không thể nhìn hắn vì một thần tử mưu nghịch như ngươi mà xảy ra sơ xuất!"
"Người không cùng lý tưởng không thể nói chuyện, rượu này Thái phi nương nương mang đến, thỉnh mang về đi," Mộ Tử Duyệt thản nhiên nói, "Nếu bệ hạ tự tay đưa rượu vào tay thần, thần cam tâm tình nguyện uống cạn tạ hoàng ân."
Lệ thái phi trừng mắt nhìn nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-duong-thanh/1796527/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.