Bùi Cô Cẩm chỉ nghe một tiếng "ầm" vang lên, quay đầu nhìn lại, sắc mặt liền trầm xuống. Hắn cười lạnh nói: "Lưu Tri huyện, ngươi có ý gì? Bản quan được nhận sự phó thác của Hoàng Thượng đến Mẫn Chiết tra án. Ngươi đưa những nữ nhân này lại đây, chẳng lẽ cho rằng Bản quan là người ham hưởng lạc sao?" Hắn quát: "Người đâu, nhốt bốn người này vào đại lao chờ xử lý!"
Lưu Tri huyện thấy Bùi Cô Cẩm tức giận, còn tưởng hắn đang ra vẻ chối từ. Nhưng không ngờ Bùi Cô Cẩm lại trực tiếp bắt người nhốt vào Chiêu ngục! Nhìn thấy nhóm Giáo úy bước lên, bắt bốn nữ tử kia lôi ra bên ngoài, Lưu Tri huyện bùm một tiếng quỳ xuống đất: "Đại nhân bớt giận! Vi thần chỉ sợ chăm sóc không chu đáo, cho nên mới đưa mấy nha hoàn lại đây, tuyệt không có ý nói Đại nhân hưởng lạc!"
Bùi Cô Cẩm trách mắng: "Xảo quyệt hoa hòe, cả ngày chỉ lo làm thứ bàng môn tả đạo, đây là đạo làm quan của ngươi sao? Cút!"
Hắn không quan tâm Lưu Tri huyện cùng sư gia đang quỳ dưới đất, vội vàng đẩy ra cửa phòng ra bước vào. Tống Vân Tang đang ngồi ở mép giường, buồn bã cúi đầu. Bùi Cô Cẩm ngồi xuống ở nàng bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Tang Tang, sao lại chạy vào phòng trốn?"
Tống Vân Tang xoay người thân mình không thèm nhìn hắn. Khóe miệng Bùi Cô Cẩm giật giật. Tính tình hay phát cáu của Tang Tang nhà hắn thật sự là vẫn trước sau như một... Bùi Cô Cẩm lựa lời nói: "Tang Tang, là Lưu Tri huyện không rõ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-chuong-tam-kieu/1302099/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.