Ngày hôm sau Tống Vân Tang thức dậy, cả người đều hoảng hốt. Bùi Cô Cẩm đã không còn ở trong phòng, Tống Vân Tang nhớ tới chuyện đêm qua, xấu hổ giận dữ muốn chết, kéo chăn trùm lên đầu.
Nàng vẫn cho rằng Bùi Cô Cẩm không thể làm chuyện ấy, không hề cố kỵ thân mật ở chung với hắn hồi lâu. Nhưng thì ra Bùi Cô Cẩm chỉ đang kìm nén dục vọng. Ngày hôm qua nàng khẳng định nàng xác định nhất định là nàng đã đụng đến "thứ kia" rồi...
Nguyệt Nguyệt thật sự rất không đáng tin! Một bộ lão đạo nhìn thấu sự đời, kết quả nói được căn bản không đúng! Nhưng Nguyệt Nguyệt cũng vì nghe được nàng nói không xác định có đụng đến "thứ kia" hay không mới cho ra suy đoán "không thể làm chuyện ấy", Tống Vân Tang lại cảm thấy có trách cũng nên trách chính bản thân nàng. Khi đó nàng nhất định đã đụng đến, chỉ là nàng ngốc ngốc không biết thôi...
Trải qua chuyện đêm qua, nàng sẽ không bao giờ không biết nữa. Suy nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, Tống Vân Tang lại cảm thấy hai tay bắt đầu nóng lên, run run rẩy rẩy không biết nên đặt ở đâu cho phải. Nàng nghe thấy cửa phòng được mở ra, giọng nói trầm thấp của Bùi Cô Cẩm vang lên: "Tang Tang, nàng tỉnh rồi?"
Tống Vân Tang cứng đờ, đầu lại càng rụt sâu vào trong chăn. Nàng cầu nguyện Bùi Cô Cẩm nhanh rời đi, nhưng Bùi Cô Cẩm thấy nàng trốn vào trong chăn, liền biết nàng đã tỉnh, đóng cửa đi về phía nàng.
Giường thoáng bị đè xuống một chút, nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-chuong-tam-kieu/1302098/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.